Độc thoại về Mẹ!...
Độc thoại về mẹ!...
Tác giả: Lanhanh
* * *
Mẹ con xin lỗi mẹ!!!... Đã từ lâu
rồi con rất muốn xin lỗi mẹ, câu ấy muốn cất lên mà trong sâu thẳm con không
sao làm được nữa rồi! Bóng dáng mẹ, tần tảo nuôi con ăn học, vất vả, đấy,
thương yêu lắm đấy, mà lúc nào mẹ cũng nở nụ cười bên con. Vậy mà giờ con buồn
quá! đôi lúc buồn tủi trong sâu thẳm tâm hồn biết tâm sự cùng ai đây.
![]() |
cha mẹ sinh thành một bể nước non |
Con chỉ hối hận một điều, chỉ tiếc
một điều là Khi mẹ còn sống con chưa một lần, trên tay cầm những bông hoa tươi
thắm tặng mẹ, mẹ ơi! Con chỉ tiếc lúc mẹ ốm con không bên mẹ chăm sóc mẹ được,
như chị thân yêu của con mẹ ơi!
Những cánh hoa nở rồi tàn, những
tháng, ngày mẹ trong bệnh viện, đôi mắt mẹ buồn sâu thẳm….
Gia đình mình không khá giả như gia
đình người ta, mẹ xuất thân từ gia đình bần nông, gia đình có công với cách mạng,
Những ngày thanh xuân mẹ cũng thoát ly đi thanh liên xung phong, hòa bình về mẹ
sống nơi miền đất mới gặp ba rồi sinh ra chúng con, ai cũng yêu quý mẹ bởi tính
tình thật thà, hiền lành, chất phác, những tháng ngày cống hiến tuổi thanh xuân
cho tổ quốc, những năm tháng vất vả chăm lo cho gia đình, mẹ đã làm việc chăm
chỉ, rồi khi về nghỉ hưu mẹ vẫn tần tảo đi chợ bán hàng kiếm thêm đồng ra đồng
vào cho tổ ấm nhỏ thân yêu của mình.
Con biết mẹ yêu thương cha, con
biết mẹ yêu thương chúng con nhiều lắm, vậy mà mẹ vội rời xa chúng con sớm quá
mẹ ơi!
49 tuổi, cái tuổi ai cũng bảo số
trời định, căn bệnh quái ác đã cướp mẹ tôi đi mãi mãi, bao năm rồi mà tôi vẫn
nhớ, tôi không sao quên được.
Ngày ấy vào ngày đông lạnh giá mẹ
tôi đã đi xa, đôi mắt mẹ hốc hác nhìn tôi không nói được thành lời, lúc đó tôi
chỉ ngồi khóc nước mắt chảy dài mặn chát bờ môi. Mẹ ơi giá như được một lần trở
lại tôi muốn trở về bên mẹ thân yêu, gục đầu vào lòng mẹ, được mẹ vuốt ve yêu
chiều như thủa bé thơ, được mẹ hát du ngủ vào mỗi buổi trưa hè, được nhìn bóng
dáng mẹ yêu mỗi khi tan tầm về trên tay đầy những bánh, và thấm đẫm mồ hôi của mẹ
những tháng ngày.
![]() |
ấm áp bao la tình mẹ.. |
Cuộc sống cơ cực vất vả là thế mà
mẹ tôi vẫn luôn mỉm cười, chăm lo cho chúng tôi, dẫu vẫn biết một mai thức dậy
tôi không còn mẹ ở trên đời nữa, nhưng sao tôi vẫn bùi ngùi trong trí nhớ bóng
dáng mẹ hiền tần tảo những ngày xa xa…
Hãy cho tôi được một lần cầm bó
hoa tươi thắm tặng mẹ hiền yêu dấu, hãy cho tôi được một lần chăm sóc mẹ lúc mẹ
đau ốm nằm trên giường bệnh, hãy cho tôi được một lần thấy mẹ về, một lần nhìn
lên bầu trời xanh bao la thấy mẹ, mẹ ơi!...
Nhận xét
Đăng nhận xét